Trò Chơi

Ơn trời..! Vẫn đủ cớ mà vin
Thắt dạ chờ trông cảnh giữ gìn
Ngỗ ngược nào đâu hoài chứng tỏ
Kiêu kì chẳng nhẽ lại cầu xin
Hồi xưa cỡi ngựa bao người đón
Bữa nọ cầm thun mấy kẻ nhìn
Vãn cuộc cờ suy thời phải thế
Trăm ngàn kế đổi vạn niềm tin

Mây ngàn

Hoài Công

Lão tạo bày chi cảnh chất chồng
Vai quàng lạnh lẽo buổi chiều đông
Chồn chân ngoảnh lại cành sương trắng
Đỏ mắt nhìn quanh ngã bụi hồng
Lẳng lặng bè trôi về cuối bãi
Âm thầm gánh nặng ở đầu sông
Oằn lưng trĩu giọt mồ hôi đắng
Cởi áo vàng se lãnh tợ đồng

Mây ngàn

Vịnh Kiều

Bá mị thiên kiều dẫu điểm sơ
Hồng quân lẫn lộn cảnh bơ phờ
Hoa tường liễu ngỏ se dòng phú
Gió bãi trăng ngàn lạnh ý thơ
Ảm đạm duyên thừa son phấn cũ
Đìu hiu kiếp bạc sắc hương mờ
Phong trần mấy buổi sầu non nước
Hợp phố châu về những ngẩn ngơ.

Mây ngàn

Trường Hận Ca

Âm huyền thảm thiết giọt hồng sa
Thốn đoạn tràng can đẫm dải là
Ủ dột đài trăng mờ bóng cũ
Hao gầy gió bãi lặng triền xa
Cành dương liễu dặt dìu son sắc
Cõi bể đời lay lắt ngọc ngà
Trải hắt hiu buồn so điệu vũ
Thanh trùng dạ khúc ngã đình hoa.

Tuấn mây ngàn

Cờ Liều

Ruổi chén quỳnh hoa giữa cuộc cờ
Vu hồi tứ tượng giải huyền cơ
Kì binh lãnh thuỷ dìu non nước
Kỵ sĩ từ cung thủ cõi bờ
Liệt hỏa xa bình cơn pháo cỗi
Đơn đề mã nhập buổi chầu trơ
Bàn son sắc phải quân ngà ngọc
Uổng thế thời nên nỗi mập mờ.

Mây ngàn